Thể thao học đường Việt Nam đang bị xem nhẹ khi chỉ gói gọn trong vài tiết thể dục mỗi tuần. Đã đến lúc cần thay đổi tư duy để rèn luyện thể chất học sinh một cách toàn diện?
Bức tranh thực trạng: Một giờ thể dục giữa áp lực điểm số
Trong nhiều năm qua, thể dục là một trong những môn học ít được đầu tư về thời lượng, chất lượng và sự quan tâm. Với chỉ 1–2 tiết mỗi tuần, phần lớn học sinh coi đây là khoảng nghỉ thay vì một giờ học rèn luyện đúng nghĩa.
Thậm chí, nhiều trường còn xem nhẹ môn thể dục đến mức "cắt tiết" khi cần dồn cho các môn học chính. Hệ quả là thể chất học sinh yếu, tỷ lệ béo phì tăng, khả năng vận động kém, ảnh hưởng lâu dài đến sức khỏe.
Thể thao học đường: Vai trò không thể thay thế
Thể thao không chỉ giúp phát triển thể chất mà còn rèn luyện ý chí, tinh thần đồng đội, kỷ luật và khả năng vượt qua giới hạn bản thân. Nhiều nước như Nhật Bản, Hàn Quốc, Mỹ... coi thể thao là một phần cốt lõi trong giáo dục toàn diện.
Ở Việt Nam, khi phong trào bóng rổ, bóng đá, bơi lội học sinh ngày càng phát triển, thì sự hạn chế trong cơ sở vật chất, giáo viên thể chất, và khung chương trình vẫn khiến tiềm năng này bị "bỏ quên".
Cần thay đổi: Không chỉ thêm giờ mà phải đổi cách tiếp cận
-
Tăng thời lượng học thể chất: Không chỉ ở bậc tiểu học mà cần xuyên suốt cả cấp 2, cấp 3.
-
Đổi mới nội dung thể dục: Không chỉ chạy bộ và bài thể dục nhịp điệu mà nên tích hợp nhiều môn thể thao hấp dẫn để học sinh được lựa chọn.
-
Cơ sở vật chất và nhân lực: Nhà trường cần đầu tư sân bãi, thiết bị; ngành giáo dục cần đào tạo giáo viên thể chất chuyên nghiệp.
Tạo phong trào, nuôi dưỡng đam mê
Không ít vận động viên chuyên nghiệp của Việt Nam khởi đầu từ những giải đấu học sinh cấp trường, cấp huyện. Một môi trường học đường tích cực với các CLB thể thao, giải đấu thường niên, sẽ là nơi nuôi dưỡng những giấc mơ lớn, đồng thời lan tỏa tinh thần sống lành mạnh.